ÁN LẠ ĐẤT PHƯƠNG NAM- KỲ CUỐI: “THOÁT Y” ÁN

TT – Phàm làm người chẳng ai muốn mình thoát y giữa thanh thiên bạch nhật, trước con mắt của bàn dân thiên hạ bao giờ, trừ khi gặp phải “tai nạn” bất đắc dĩ. Nhưng hi hữu vẫn có những tình huống người ta đã “cởi”.Hai vụ án cởi đồ dưới đây có nguyên nhân khác nhau nên hậu quả cũng khác nhau.Cởi đồ và phạm tội

 

TT – Phàm làm người chẳng ai muốn mình thoát y giữa thanh thiên bạch nhật, trước con mắt của bàn dân thiên hạ bao giờ, trừ khi gặp phải “tai nạn” bất đắc dĩ. Nhưng hi hữu vẫn có những tình huống người ta đã “cởi”.

Hai vụ án cởi đồ dưới đây có nguyên nhân khác nhau nên hậu quả cũng khác nhau.

Cởi đồ và phạm tội

Bà N.T.X.H. là đương sự trong một vụ tranh chấp. Năm 2004 bà bị tòa xử thua, buộc phải thanh toán số tiền hơn 53 triệu đồng. Bản án này được ủy thác cho Chi cục Thi hành án dân sự quận 11, TP.HCM thi hành. Tháng 7-2004, cơ quan thi hành án ra quyết định buộc bà H. phải chấp hành bản án đã có hiệu lực.

Sau nhiều lần được giải thích, thuyết phục và hẹn lên hẹn xuống, mãi ba năm sau (tháng 5-2007) bà H. mới tự nguyện đem nộp số tiền trên cho cơ quan thi hành án quận 11 để trả cho người được thi hành án.

Tuy nhiên, sau khi tự nguyện nộp tiền bà H. suy nghĩ lại và thấy chẳng tội gì mình phải trả lại tiền theo bản án. Cho rằng các chấp hành viên đã ép mình trả tiền, bà H. nhiều lần tìm đến trụ sở cơ quan thi hành án quận 11 để đòi lại tiền. Có lần đến không gặp được chấp hành viên, bà H. đã la toáng lên ngay tại trụ sở cơ quan thi hành án.

Ngày 7-7-2010, bà H. gọi thêm em gái (bà M.) và con trai đến cơ quan thi hành án đòi lại tiền. Khi cán bộ thi hành án giải thích bản án đã có hiệu lực pháp luật, cơ quan thi hành án không thể trả lại tiền cho bà thì chị em bà H. bắt đầu “quậy”. Không chỉ la hét, chửi bới mà hai chị em còn đập bể luôn cửa kính của phòng thủ quỹ.

Thấy sự việc coi bộ không ổn, cán bộ thi hành án đã gọi điện nhờ công an phường đến can thiệp. Dù thấy công an, cơn giận của hai bà H., M. vẫn không hạ mà dường như còn tăng lên. Các bà tiếp tục chửi cán bộ và cơ quan công quyền.

Lực lượng công an đề nghị hai bà và cả cậu con trai về phường làm việc, không được gây rối tại trụ sở cơ quan nhà nước thì cả ba tiếp tục chống đối. Cực chẳng đã, những người thi hành nhiệm vụ định kéo các bà về công an phường làm việc thì cả hai tung chiêu… cởi đồ. Cả hai chị em bà H. đã tự động cởi quần áo để chống đối.

Bất ngờ trước tình huống này, những cán bộ thi hành nhiệm vụ có khựng lại đôi chút nhưng cuối cùng quyết định “điệu” những “Êva” này về trụ sở công an phường để lập biên bản.

Cộng thêm một số hành vi chống đối khác, hai chị em bà H. đã bị truy tố, xét xử về tội “chống người thi hành công vụ”. Riêng cậu con trai do chưa đến tuổi chịu trách nhiệm hình sự nên không bị xử lý trong vụ “quậy” cùng mẹ và dì.

Trong phiên tòa xét xử các bị cáo của TAND quận 11, lúc đầu cả hai bà không thừa nhận đã tự cởi đồ mà cho rằng bị co kéo nên tuột ra. Sau đó, các bà mới thực tình “vì tức quá không kiềm chế được mà trót dại, với lại cũng chẳng ngờ làm thế là phạm tội nên mong được tòa khoan hồng”.

Dù có khoan hồng nhưng bản án tòa dành cho hai bà H., M. về hành vi cởi đồ tại cơ quan công quyền là hơn 5 tháng tù và 12 tháng tù.

Muốn khám thì… cho khám!

Câu chuyện cởi đồ của bà Đ. lại khác. Là một doanh nhân thành đạt, kinh doanh lớn nhưng lại bị nghi ngờ lấy đồ siêu thị mà không tính tiền thì quả thật là ê mặt. Chưa hết, bà Đ. còn bị các nhân viên bảo vệ đối xử thô lỗ quá nên ức lòng mà phải… cởi.

Một buổi chiều tháng 5-2010, bà Đ. đến siêu thị M. để mua hàng. Khi bà đẩy xe qua cửa an ninh, chẳng hiểu lý do gì máy soi lại kêu “tít tít” nhiều lần. Nghĩ rằng có đồ bất minh trong xe hàng của bà Đ., các nhân viên bảo vệ đã chặn xe và kiểm lại hàng.

Kiểm nhiều lần không thấy hàng gì chưa tính tiền, trong khi cái máy vẫn tiếp tục “tít tít” nên nhân viên siêu thị yêu cầu bà Đ. vào phòng trong để khám người.

Việc bị chặn lại đã làm nhiều người tò mò đứng nhìn, giờ lại bị yêu cầu khám người khiến bà Đ. rất tức giận. Bà Đ. yêu cầu: muốn khám người bà phải có phòng riêng, phải lập biên bản và có đại diện của ban giám đốc siêu thị chứng kiến.

Các nhân viên bảo vệ cho biết không thể mời đại diện ban giám đốc xuống được nhưng vẫn buộc bà phải vào phòng trong để khám. Bà Đ. không đồng ý, định bỏ đi thì một nhân viên bảo vệ nữ nắm tay bà giữ lại. Bà giằng ra đi về phía cổng thì một nhân viên nam khác nhào tới, kéo tay kéo áo không cho bà đi.

Việc co kéo này đã khiến chiếc áo bà đang mặc xô lệch và… tuột. Ức lòng vì bị hàm oan, lại bị đối xử không ra gì trước mắt bao nhiêu khách hàng siêu thị, bà Đ. không kìm được đã tự mình cởi luôn phần đồ bên dưới để bảo vệ… khám cho toàn diện!

Thấy bà Đ. trong tình trạng “hở trên trống dưới”, các nhân viên đã xúm lại và co kéo bà Đ. vào phòng trong. Vụ việc phải nhờ cơ quan công an đến giải quyết. Sự thật thì bà Đ. chẳng giữ trong người món đồ nào của siêu thị mà vẫn bị đối xử khiếm nhã.

Sau khi khiếu nại và lãnh đạo của siêu thị đã có lời xin lỗi nhưng bà Đ. vẫn cảm thấy uất ức về việc bị đối xử như kẻ trộm. Bà gửi thư đề nghị lãnh đạo siêu thị phải xin lỗi bà công khai trên các phương tiện thông tin đại chúng và bồi thường danh dự cho mình. Tuy nhiên, các yêu cầu này của bà không được phía siêu thị đáp ứng. Vì vậy, bà M. đã nộp đơn khởi kiện ra tòa.

Khi làm việc với cơ quan chức năng, lãnh đạo siêu thị vẫn cho rằng nhân viên bảo vệ của mình làm đúng chức trách vì máy báo có hàng chưa tính tiền và cho rằng bà Đ. bất hợp tác, tự cởi đồ. Băng ghi hình cảnh khám xét và cởi đồ của bà Đ. tại siêu thị đã được cung cấp cho cơ quan có thẩm quyền.

Khi làm việc, bà Đ. chẳng chối bỏ chuyện mình đã tự cởi “phần dưới”, nhưng “phần trên” là do nhân viên bảo vệ túm kéo mà tuột ra. Bà Đ. cho rằng chính việc túm áo, tuột áo đã khiến bà bức xúc cởi nốt cho bảo vệ khám xét thoải mái. Hơn nữa, theo bà Đ., bà đã bị nhân viên bảo vệ cư xử khiếm nhã, đánh gây thương tích trong khi xô xát nên bà cương quyết đề nghị phải xử lý hành vi xúc phạm danh dự, nhân phẩm khách hàng này.

Vụ án cởi đồ này xảy ra đã gần cả năm nay, nhiều người khuyên bà Đ. “thôi bỏ qua, đôi co làm gì kẻo lại rùm beng lên”. Có lúc bà Đ. cũng định bỏ qua nhưng mỗi lần nhớ đến cảnh bị ê mặt giữa chốn đông người, cơn giận của bà lại nổi lên. Do bận nhiều việc, bà Đ. đã ủy quyền cho luật sư thay mình theo đuổi vụ việc này.

Xem ra kết cục của vụ án đòi bồi thường vì bị cởi đồ này vẫn phải chờ… hạ hồi phân giải!

CHI MAI

(theo tuoi tre online)

Tags: No tags

Add a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *